Thác K’Reo - Huyền ảo và thơ mộng
Dòng La Ngà - khúc thượng nguồn lững lờ trôi xuôi giữa
rừng già, đến Đức Linh đoạn chảy qua bãi đá tảng ở Đức Tín, bỗng vụt buông mình
tạo thành dòng thác thật quyến rũ, làm say lòng du khách thập phương.
Từ thành phố Phan Thiết, đi trên quốc lộ 1, rẽ phải ở
ngã ba Căn cứ 6 vào khoảng hơn 40 km hoặc ngã ba Ông Đồn đi vào hơn 25 km sẽ
đến xã Đức Tín. Xe bon bon trên con đường nhựa phẳng lì, men theo con đường đất
giữa những rẫy điều, cà phê xanh mướt, du khách sẽ ngạc nhiên bắt gặp dòng thác
rì rầm mời gọi. Đó là thác K’Reo, với vẻ đẹp vừa huyền bí vừa thơ mộng. Ai đã
một lần đến, chắc sẽ khó quên được những ấn tượng, cũng như vẻ đẹp hoang dã của
thác K’Reo.
Từ những tảng đá to, dòng nước đổ thẳng xuống vực sâu,
những tia nước đuổi nhau, phóng nhanh như tên bắn, bụi nước bốc mù mịt cả một
vùng thật là huyền ảo. Ở xa vài cây số, ta cũng nghe thấy tiếng thác nước réo
vang dội cả một vùng rừng rộng lớn. Tiếng ầm ào của dòng thác trong mùa mưa,
trở thành tiếng nước reo trong mùa khô. Chính tiếng nước đổ, nước reo được
người dân địa phương gọi mãi rồi thành tên thác Reo. Một số người còn gọi là
thác K’Reo, bởi cho rằng đó là tên gọi quen thuộc mà đồng bào dân tộc thiểu số trong
vùng vẫn thường gọi dòng thác hùng vĩ này. Và cho đến bây giờ, vẫn chưa ai biết
tên thác Reo (hay K’Reo) có tự lúc nào, chỉ biết rằng đây là một dòng thác đẹp
lạ thường.
Thác K’Reo được tạo thành bởi dòng chảy sông La Ngà,
qua bãi đá rộng và dài hàng cây số, nhiều tảng đá chồng lên nhau, vì thế nước
chảy qua nhiều tầng ở độ cao khác nhau. Nước chia ra nhiều dòng, theo những vết
mòn của đá từ ngàn đời nay. Nơi dồn dập tuôn đổ, nơi hiền hoà tràn qua các bậc
đá thoai thoải. Về mùa mưa, nước đổ xiết trượt qua các tầng đá, tung bụi nước
thành làn sương mỏng, trông xa thác nước giống như chiếc áo choàng của nàng
tiên nữ bỏ quên giữa chốn thiên thai. Nhiều tảng đá lớn, là nơi dừng chân lý
tưởng của du khách.
Thác K’Reo, là nơi hò hẹn của đôi lứa yêu nhau vào
những ngày đẹp trời, chủ nhật hoặc dịp lễ tết. Du khách, thì thường đến đây vào
dịp đầu xuân. Những ngày nắng đẹp, khoảng 9 - 10 giờ, ánh sáng chiếu qua những
hạt nước bắn lên tạo thành cây cầu vồng, ánh sáng đủ màu lung linh, du khách
say sưa ngắm nhìn bảy sắc cầu vồng ẩn hiện hoặc ngước nhìn dòng nước đổ xuống
đang sôi réo bên mình, căng ngực hít thở không khí mát lành, khiến tâm hồn sảng
khoái lâng lâng. Lắng nghe nước đổ giữa rừng, cùng bạn bè ngồi nhâm nhi ly rượu
thơm nồng với món cá nướng trui vừa câu được ở thác, rồi hoà mình vào thiên
nhiên, thưởng ngoạn cảnh đẹp, làm thơ, ngâm vịnh,… bao mệt nhọc, lo toan sau
những ngày lao động, học tập vất vả như tan biến đi.
Tương phản với sự mạnh mẽ của dòng thác, cảnh vật ven
bờ rất nên thơ. Cây si già buông những cánh tay dài, như thể đang đùa vui với
dòng nước, rồi những cành dây leo mềm mại bò trên vách đá, đây đó thấp thoáng
những bông hoa rừng khoe sắc toả hương. Cảnh đẹp của thác K’Reo, đã tạo nguồn
cảm hứng sáng tác cho các nhà thơ, nhạc sĩ khi đặt chân đến đây.
Có thể nói, thác K’Reo là thắng cảnh số một của Đức
Linh, sánh với bất cứ nơi đâu. Thác K’Reo đẹp tự nhiên, vì chưa có bàn tay con
người tô vẽ cho nó. Đây là thắng cảnh còn giữ được nhiều vẻ đẹp hoang sơ và là
nơi hứa hẹn một tiềm năng du lịch của Đức Linh.
Một lần ghé thăm thác K’Reo. Tiếng thác réo rắt suốt
ngày đêm, tiếng gió rừng xào xạc, cùng vẻ đẹp huyền ảo của dòng thác sẽ ghi dấu
ấn và còn vương vấn mãi trong lòng du khách, để hoài nhớ về Đức Linh - một vùng
đất tươi đẹp đang chuyển mình hoà nhịp vươn lên.
Phúc
Nguyệt Anh